Có bao giờ anh giận Sài Gòn cứ hoài mưa nắng... chỉ vì em?

Có bao giờ
anh giận Sài Gòn cứ hoài mưa nắng...
chỉ vì em?

Hơn một nửa tháng 8 thật thà rủ nhau trôi về quá khứ. Còn hai đứa mình thì tiếp bước tiến vào tương lai.
Sài Gòn hôm nay. Em. Anh thì xa lắm.
Sài Gòn có nhớ anh. Anh có nhớ Sài Gòn. Em làm sao biết được...
Sài Gòn mưa rồi nắng vì-vắng-anh hay vì-vắng-anh nên cứ hết nắng rồi lại đổ mưa?
Hmm... Em cũng không biết nữa...

Hay là mình làm lành nhé, Sài Gòn ơi.
Thôi đừng không ưa vừa nhau nữa.
Và những trưa về Sài Gòn hãy ngừng nắng lửa
Và những chiều tan tầm đừng ủ dột đổ mưa
...
Vì em chỉ có một mình
Không ai đón, chẳng người đưa
Nên thương nhé...
Giận hờn thêm chi nữa?
Giận ít thôi để thương hơn phần nửa
Có được không?
...
Để em còn có lí do để chờ trông
Sau bao cuộc bão lòng
Vẫn thấy đâu đây một niềm tin thương vẹn nguyên không bao giờ thất lạc...
Kiên tâm.

Nếu ai đó hỏi em có yêu Sài Gòn chưa, em biết nói làm sao cho đặng nhỉ?
Còn... anh.
Có bao giờ anh giận Sài Gòn cứ hoài mưa nắng... chỉ vì em?
Điều duy nhất. Em biết anh yêu Sài Gòn lắm. Mà không phải vì em đâu...

Thành phố nơi em ở có mưa ngâu.
Mong bầu trời nơi anh ấm nắng...

0 nhận xét: